Nỗi niềm của em anh có hiểu ?.

      Đã biết bao lần em tự hỏi lòng mình, em yêu Gió hay là em yêu Mây ?. Hay chỉ là những giọt mưa vô hồn xuyên qua mây và gió. Hình như em yêu Gió và em cũng yêu Mây, có phải chăng em quá tham lam hay chỉ là những sự yêu thích vui đùa. 

      Có lần em nói với Gió rằng : “ Em yêu Gió rất nhiều, nhưng em không hiểu vì sao em lại yêu Gió. Chắc có lẽ vì Gió cho em cái ôm ấm áp, Gió cho em những thứ mà em cần”.

      Và cũng lại đôi lần em nói với Mây rằng : “ Em yêu Mây, nhưng em cũng không hiểu vì sao em lại yêu Mây đến thế. Em chỉ biết Mây lúc nào cũng biến hóa và bày đủ trò cho em vui, có lẽ vì thế mà em yêu Mây. Đơn giản chỉ thế thôi!”.

      Ngày tháng yên bình như những tia nắng của bổi sớm mai xuyên qua từng tán lá, em vẫn cứ say sưa yêu Mây và Gió. Em chưa bao giờ nghĩ em phải chọn một trong hai. Cho đến một ngày cả hai người bắt em phải có sự lựa chọn. Em phân vân, em suy tư, em suy nghĩ không biết sẽ phải chọn ai và đến với ai. Điều này, thật sự quá khó đối với em.


      Nhưng sau những suy nghĩ của chính mình, em quyết định mình sẽ chọn Gió, đơn giản chỉ vì anh là người đầu tiên đến với em, một khoảng thời gian khá dài và có cả sự gắn bó. Anh không biết làm em vui, không biết quan tâm đến em nhiều như Mây, nhưng anh có trái tim yêu em chân thành. Còn Mây, em cũng yêu, em cũng thương mây nhiều lắm, đơn giản vì Mây biết pha trò, biết làm em vui, biết lo lắng chăm sóc cho em và rất hiểu em. Có lẽ, vì thế mà em đã ngộ nhận cái gọi là tình yêu đối với Mây. Có lẽ, là như thế!.

      Sau khi, chia tay với Mây để trở về bên anh. Trái tim em cũng đã hóa băng phần nào. Đôi khi tự hỏi với long mình rằng : “Mình có buồn không ? mình có sai không ?”. Nhưng mình vẫn tin là mình sẽ chọn đúng. Nhưng không thể nào mà không buồn được, rất nhiều thứ để suy ngẫm về cuộc sống và cả tương lai phía trước của em và anh. Thời gian của em bên anh nhiều khi rất hạnh phúc và đôi khi cũng buồn lắm. Nhưng có điều anh hơi vô tâm và không biết sẻ chia nỗi buồn, không biết khi nào em cần có anh bên cạnh.

      Những lúc em buồn, em thường ngồi ở một góc đường nào đó cho vơi đi cái cảm xúc buồn bã đang vây quanh và bám chặt lấy em. Em ước gì có anh ở bên cạnh em lúc này. Nhưng sao mông lung quá! Em vẫn thường nhìn quanh đâu đó, em vẫn hi vọng ở đâu đó, anh sẽ đến ôm em và siết chặt em vào lòng. Nhưng sao em đợi mãi, đợi mãi mà chẳng thấy. Em cứ mãi chìm trong cái suy tư của mình. Gió ơi! Hãy đến bên em đi! Em đang chờ anh mòn mỏi ở phía cuối con đường vắng. Chỉ có mình em, chỉ có mình em mà thôi!...

      Thời gian kéo dài, em vẫn suy tư nhưng vẫn nhìn về phía con đường và hy vọng anh sẽ đến bên em, em tin là như thế!. Nhưng cái hy vọng của em dần mất đi, trái tim em chết dần, chết mòn trong cô đơn, trí óc em đầy kín nỗi suy tư. Và em không thể, kìm nén tâm trạng của mình được nữa, em đã bật khóc nhưng vẫn mãi hy vọng anh sẽ đến bên ôm em vào lòng, cho em làn hơi ấm nồng nàn.

      Em hy vọng càng nhiều thì thất vọng lại càng thật nhiều, những khi cô đơn Họa Mi thường đến bên em, chia sẽ những buồn vui, những cảm xúc làm cho em cảm thấy rất thoải mái, Họa Mi hót cho em nghe, pha trò cho em cười để vơi đi cái nỗi buồn của em và anh. Tháng ngày trôi đi! Em vẫn chờ đợi, vẫn mãi chờ đợi cái gì đến từ anh, nhưng chưa bao giờ em ngừng yêu anh cả. Nhưng sự cô đơn đã làm em nảy sinh tình cảm với Họa Mi, em không chắc có phải là như vậy không nữa.

      Ngày em nói chia tay với anh! Để tìm cho mình hạnh phúc mới. Anh níu kéo em lại, anh không muốn mất em, anh không muốn rời xa em. Vì em còn yêu anh, em còn thương anh quá nhiều, nên em chấp nhận quay lại với anh. Dẫu biết là sẽ buồn, dẫu biết nếu quay lại em sẽ có thể trở lai với sự cô đơn trước kia. Nhưng vì yêu anh, em chấp nhận quay lại.


      Ngày em trở lại bên anh, em nghĩ em sẽ mãi mãi ở bên anh, nhưng anh vẫn như thế, vẫn bỏ em trong bơ vơ, trong nỗi buồn của chính mình. Em lại nghĩ về nhiều thứ, về tương lai và lo lắng cho anh trong âm thầm. Đôi khi em tự nhìn lại bản thân mình, em không còn là chính em của ngày xưa nữa. Anh đã cướp mất trái tim em. Và em đã thuộc về anh mất rồi! em không suy nghĩ, không ngó ngàn với mọi thứ xung quanh em. Em không muốn yêu thương ai nữa ngoài anh cả. 

        Em không muốn nhìn quá nhiều người xung quanh em, em không muốn so sánh họ với anh. Để rồi! em đến bên họ, lầm tưởng với long mình. Em chỉ biết em yêu anh, còn những người đến bên em, lúc em buồn chỉ là những người mà em ngộ nhận đã yêu. Chứ thật sự em không hề yêu họ!. Chỉ là cái thương bâng quơ của sự đồng cảm trong sẻ chia mà thôi!.

      Em lạnh nhạt với anh, em cho anh hiểu cái cảm giác của em, cái cảm giác cô đơn, chật vật. Cái cảm giác buồn mà em đã từng trái qua trong một thời gian dài, để anh biết em đã khổ sở đến cỡ nào. Để anh không còn bỏ rơi em lúc em buồn nữa.

      Ngày em quyết định sẽ trở về với chính mình khi gặp anh, em hoang mang khi nhận ra rằng : “ Anh không còn yêu em nữa!” Anh nói như thế. Anh bỏ em đi với một người xa lạ, Anh nói “Anh yêu họ và không còn yêu em nữa!”. Em cười trong nước mắt, trái tim em như vỡ tan thành ngàn mảnh.

      Nhưng em vẫn hy vọng vào cái điều gì đó từ Anh. Bởi không yêu em, Anh ở bên em làm gì trong khi Anh đang quen người ấy?. Và Anh nói Anh vẫn còn rất yêu em. Em hỏi Anh “ Anh yêu người đó lắm hay sao ?”. Anh trả lời “ Anh rất yêu người ấy, vì người ấy cho anh những sẻ chia khi anh buồn, khi anh cô đơn”. 

      Anh nói yêu người ta, thương người ta, nhưng vẫn sống chung với em, vẫn muốn lo lắng cho em. Phải chăng anh đang nhầm lẫn giữa sự đồng cảm và sự yêu thương? Phải chăng anh đang dối lòng mình?.Phải chăng anh đang nhần lẫn và ngỡ mình đang yêu giống như em lúc trước?. Phải vậy không ?...

      Dẫu sao đi nữa thì em sẽ làm cho mọi thứ sang tỏ, và em sẽ cho anh một cơ hội cuối cùng trong trái tim em. Nếu anh không biết nắm bắt lấy, em sẽ bước đi. Có thể em sẽ tìm cho mình một hạnh phúc mới hoặc là sẽ làm bạn với sự cô đơn. Không suy, không nghĩ , không trông chờ quá nhiều điều từ người khác. Bởi em cũng đã quá mỏi mệt lắm rồi! Gió ạ!.

GiNo Thiên Vương
Nguồn Ảnh: internet

Penulis : GINO THIEN VUONG ~ Sebuah blog yang menyediakan berbagai macam informasi

Artikel Nỗi niềm của em anh có hiểu ?. ini dipublish oleh GINO THIEN VUONG pada hari Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014. Semoga artikel ini dapat bermanfaat.Terimakasih atas kunjungan Anda silahkan tinggalkan komentar.sudah ada 0 komentar: di postingan Nỗi niềm của em anh có hiểu ?.
 

0 nhận xét:

Đăng nhận xét