Bài thơ này mình dành tặng đặc biệt cho các thầy cô giáo mới ra trường . Như một lời cảm ơn sâu sắc đến những người thầy, người cô đã hết lòng vì học trò của mình.
Cánh đây vài năm GiNo cũng được một cô giáo mới ra trường dạy. Cô rất nhiệt tình và yêu thương học trò trong lớp. Nhớ có lần lao động trường. Cô dặn cả lớp đem chổi theo mà cuối cùng cả lớp có được vài bạn đem chổi thôi!. Còn bao nhiêu là toàn đi lên tay không nhiều đứa còn trang điểm bận đồ cứ như đi dự tiệc. Và kết quả cuối cùng là cả bọn nháo nhào đi mượn chổi nếu không thì sẽ bị hạ một bậc hạnh kiểm. Chưa hết còn bị làm lao động một tuần cho chừa cái tội không chịu đem chổi. Híc nhớ lại ngày đó buồn thê thảm chỉ nhanh chân một chút là rinh được cây chổi rồi!. Sau cái vụ đó cả lớp không dám bắt nạt cô giáo mới nữa. Càng nói càng muốn quay trở lại cái thời đó, ước gì bây giờ mình được trở về ngày đó nhỉ…Không biết cô giờ còn dạy trong trường không nữa?. Nhờ gió gởi bài thơ này đến cho cô của mình nhé! Gió ơi!.
Lần đầu tiên làm cô giáo.
Mỉm cười
Em tự trấn an.
Ngập ngừng lời nói
Còn mang nét hồng.
Chưa quen nhìn lặng khoảng không
Mình là cô giáo
Dặn lòng… tự tin
Học trò
Tin nghịch ví von
“í a, cô giáo
Trẻ hơn tụi mình”
Bàn tay em vẽ đồ hình
Bảng đen, phấn trắng
Chung tình từ đây
Ngày đầu giáo án trên tay
Một khung trời biếc
Vẽ đầy ước mơ.
GiNo Thiên Vương
0 nhận xét:
Đăng nhận xét